Triệu Tuấn ăn hết mười cái bánh bao chiên và một bát đậu hũ vẫn không thấy Khương Cẩn đâu thì không nhịn được hỏi: “Cái đó, chú Khương, Cẩn Cẩn đâu?”
Sau khi Khương Vệ Dân biết con gái bị kinh hãi thì rất hối hận vì không đi cùng cô. Sáng nay ông muốn để con gái ngủ một giấc thật ngon, dù sao hôm nay cũng mưa, buổi sáng cũng không có khách, cứ để Vương Ái Hoa và anh em nhà Kim đi mở cửa trước là được.
“Có thể Cẩn Cẩn còn đang ngủ thì sao?” Khương Vệ Dân nhẹ nhàng trả lời anh ta: “Sau khi dậy còn phải tới trường lấy bảng điểm nữa. Cậu tìm con bé có việc gì không?”
Bởi vì từng được anh ta chăm sóc trong bệnh viện nên Khương Vệ Dân rất có thiện cảm với Triệu Tuấn. Vì vậy ông cũng không để ý tới ánh mắt của vợ, sẵn lòng nói chuyện của con gái cho anh ta biết.
“A, không có việc gì, chỉ là do lâu rồi không gặp cô ấy nên cháu muốn mời cô ấy ăn cơm thôi!” Đúng là Triệu Tuấn có chuyện muốn nói với Khương Cẩn nhưng lại không dám tiết lộ chút nào trước mặt bố cô. Anh ta mỉm cười phô ra hàm răng trắng, sạch sẽ và điển trai: “Vậy ngày mai cháu tới sau! Cháu cũng phải đưa em gái đi lấy bảng điểm."
Khương Vệ Dân cười nhẹ: “Được, tôi sẽ nói với Cẩn Cẩn.”
Triệu Tuấn lại gọi thêm năm mươi cái bánh bao chiên, nói là muốn mang về cho gia đình và Lưu Hạo nếm thử, sau khi thanh toán mới rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT