Mặc dù thời tiết đã dần chuyển lạnh, nhưng ánh nắng buổi trưa vẫn còn khá gay gắt, có phần chói mắt.
Sau khi ăn xong, những thú nhân tìm chỗ dưới bóng cây để nghỉ ngơi tạm thời, ngoại trừ Leito có kinh nghiệm dày dặn thì không ai phát hiện ra bất kỳ điều gì bất thường, thậm chí còn thong thả xỉa răng, chuẩn bị ngủ một giấc.
Qua thời gian sinh hoạt chung này, Thư Thanh Thiển nhận thấy rằng đối với những thú nhân, áp lực duy nhất của họ là làm sao để no bụng, nếu đã ăn no uống đủ thì họ sẽ không có nhiều động lực, trông khá lười biếng.
Có lẽ vì bản thân vốn đã rất mạnh mẽ, phần lớn thú nhân đều không thích động não mà thích dùng nắm đấm hơn.
Ban đầu, họ cho rằng Aso bị què chân nên tính tình trở nên quái dị, ai cũng không thích nàng. Nhưng hôm nay, phát hiện ra nàng thực ra là người tốt, lại còn biết làm thịt nướng ngon nữa, thế là dần dần hết ghét bỏ, từng người một đến vỗ vai tỏ ý thân thiện. Thư Thanh Thiển chỉ cảm thấy có vài vạch đen chạy dài trên trán.
Rừng này rất lớn, đường họ đi cho đến giờ vẫn chỉ là vùng ngoại vi của rừng, nên thức ăn săn được buổi sáng cũng không nhiều, huống hồ một phần đã ăn vào buổi trưa, thực tế chẳng còn lại bao nhiêu.
Leo lúc này đầu óc chỉ nghĩ đến việc làm sao để trả thù Thư Thanh Thiển, hoàn toàn không để ý đến môi trường xung quanh, cũng chẳng nhận ra điều gì bất ổn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT