Khi vệt nắng cuối cùng của hoàng hôn biến mất khỏi chân trời, khu rừng này chính thức bước vào màn đêm. Rừng đêm thật tĩnh lặng, không có tiếng kêu của côn trùng, chỉ có tiếng gió xào xạc của lá cây.
Trong rừng, thứ không thiếu chính là cành cây khô. Hứa Kiệt châm lửa vào đống củi khô mà mọi người đã nhặt được.
Có lẽ vì hơi ấm của ngọn lửa, hoặc cũng có thể vì cảm giác an toàn khi ở cùng nhiều người, bầu không khí dần trở nên hoà hợp. Mọi người thư giãn sau một khoảng thời gian căng thẳng.
Lúc này, Hứa Kiệt lên tiếng, “Được rồi, chúng ta sẽ nghỉ ngơi ở đây một đêm. Bên ngoài trời tối như mực, sát thủ khó mà di chuyển. Chúng ta đông người, nếu đối phương đến gần chắc chắn sẽ bị phát hiện.”
Hứa Kiệt là người cao nhất trong nhóm, gần một mét chín, dáng người cao lớn tạo cảm giác áp đảo. Anh ta có gương mặt góc cạnh, tính cách chững chạc, lúc này ngồi giữa mọi người thật nổi bật. Không ai hay biết, họ đã vô tình xem Hứa Kiệt như trung tâm của nhóm.
Mọi người đều cho rằng ý kiến này hợp lý, họ ngồi xuống, quây quanh đống lửa và bắt đầu giới thiệu về bản thân, coi như là một cách để làm quen.
Vương Lộ Lộ nhìn thấy Hứa Kiệt, vội vàng chọn chỗ ngồi cạnh anh ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play