Chủ não vốn luôn giãy giụa trong lòng Vân Ninh, nó muốn nhanh chóng trở về Trác Quang Phong, nhưng khi thấy Uyển Dung thì dừng lại, định xem chuyện gì đang xảy ra.
Uyển Dung là một cô gái rất tốt bụng. Thấy Vân Ninh có vẻ gặp nguy hiểm, cô ấy chủ động tiến lên giúp đỡ. Vân Ninh thấy cô ấy khá thú vị, hai người cùng nhau từ từ đi ra ngoài.
Vân Ninh nói: “Ta tên là Tố Linh, vốn là một tú nương ở Cẩm Thành, nhưng gần đây Cẩm Thành xuất hiện Ma tộc rất hỗn loạn, ta đành một mình chạy nạn tới Hồng Khê trấn. Lần này đa tạ Uyển Dung cô nương đã nhắc nhở, nếu không ta đã thật sự bị lừa rồi.”
Nghe Vân Ninh giới thiệu, chủ não trong lòng chẳng hề gợn sóng, thậm chí còn muốn cười. Ha, cô dám nói mình là một tú nương bình thường? Cô coi tôi là mù sao, không thấy người kia vừa rồi bị cô thiêu đến không còn một mống tàn tro!
Uyển Dung xua tay tỏ ý không sao, lại thấy Vân Ninh một mình một bóng, cô ấy nói: “Tố Linh, ta thấy một mình ngươi đêm hôm khuya khoắt cũng không có chỗ đi, hay là qua nhà ta tạm trú một đêm đi.”
Vân Ninh vui vẻ đồng ý, theo Uyển Dung đi ra ngoài. Hai người đi đến một túp lều tranh mới dừng lại, Uyển Dung có chút ngượng ngùng nói: “Chính là nơi này, có phần đơn sơ, mong ngươi đừng chê.”
Trong bóng tối, Vân Ninh nhìn túp lều tranh trước mắt, nhướn mày, rồi mỉm cười dịu dàng: “Không sao, đa tạ Uyển Dung cô nương.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT