Mà những người khác lần lượt tiến vào thì lại không thể hiểu hết cái gì, dù sao bọn họ cũng không nhịn qua được, ký ức đã bị xóa bỏ.
Nhưng điều duy nhất có thể xác định là, những truyền thừa đó đều bị ma khí xâm nhiễm, bất kể là nguyên bản là gì thì đều đã bị biến chất, thuộc tính thiện ác không thể tính rõ nữa.
Trước đó Kiều Hàm nghĩ vớ vẩn, chỉ là cảm thấy nếu muốn chọn một cái thị phi thì đương nhiên ‘tình’ sẽ tốt hơn, tốt nhất là cùng với Bạch Kha, nói không chừng lại có một đoạn thành tựu.
Nhưng loại đồ vật không biết hậu quả này, dựa vào vận khí vai chính của Tiêu Cửu Từ thì nếu không cần chạm vào thì không chạm mới tốt.
Cho nên tốt nhất là tránh khỏi truyền thừa đi, trực tiếp cởi bỏ trận pháp, bình yên đi ra ngoài.
Y nhớ rõ nơi bị cuốn vào truyền thừa kia hình như là ở cần bồn hoa ở trung tâm, chỉ cần tránh đi khu vực kia là được...
Kiều Hàm miên man suy nghĩ, đột nhiên cảm giác được người kéo một cái, phục hồi tinh thần lại, nghe được thanh âm Tiêu Cửu Từ nói: “Đừng thất thần, theo sát ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play