Tuy rằng Tiêu Cửu Từ không cảm thấy có gì cần phải tính toán nhưng bị y nói như vậy, không hiểu sao trong lòng lại ấm áp.
Tiêu Cửu Từ không được tự nhiên lại nói sang chuyện khác, nghi vấn nói: “Vậy hai loại dược kia?”
Kiều Hàm cười gượng một tiếng nói: “Trước khi đi thì lấy ở bên Mai trưởng lão.”
Trong mắt Tiêu Cửu Từ có nghi vấn.
Kiều Hàm thành thật giải thích. “Ta là vì đề phòng ngừa có chuyện lỡ như, nếu không dùng tới thì còn định trả về, cuối cùng cũng phải bán mình cho ông ấy một trăm năm! Quá đen!”
Tiêu Cửu Từ suýt chút nữa bật cười, bởi vì xung quanh an tĩnh, người xung quanh cũng có thể nghe được bọn họ đang nói cái gì, tức khắc biểu tình khác nhau, Bạch Kha cũng biết Mai trưởng lão, tưởng tượng một chút đã muốn cười.
Tiêu Cửu Từ nhìn bộ dáng Kiều Hàm nhăn mặt, mở miệng nói: “Yên tâm, ta ăn, ta chịu trách nhiệm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play