Vô cùng nhàm chán sao? Nàng muốn đi xem mấy vị công tử phong lưu tuấn tú sao?
Mi tâm của Bùi Túc giật mấy cái liên tục, ma xui quỷ khiến thế nào mà khiến hắn nhớ tới lời nói của Vân Hoành khi ở Trì Thanh Lâu.
“Hôm nay nàng thích ngươi, ngày mai có lẽ sẽ thích người khác, nàng cũng không thèm để ý xuất thân, nếu thật sự là lương nhân, quân hầu gả được, người buôn bán nhỏ cũng gả được.”
Bùi Túc xoa xoa huyệt thái dương, thấy nàng vẫn mỉm cười như ngày thường, chắc là hắn đã suy nghĩ nhiều.
Ngụy Miên sớm đã thu dọn xong quần áo, Bùi Túc cũng không miễn cưỡng nữa, hắn bình tĩnh đưa nàng đến ngoài cửa phủ nói: “Bên ngoài nguy hiểm nên nàng phải chú ý an toàn, ba ngày sau ta sẽ đến Thường Ngâm Sơn đón nàng.”
Ngụy Miên gật đầu, nũng nịu nói: “Vậy thì đa tạ phu quân.”
Nhìn xe ngựa không chút băn khoăn rời đi, Bùi Túc chợt cảm thấy bên người trống rỗng, nàng... có phải hay không đã quên làm cái gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT