Thoáng nhìn bộ dạng muốn nói lại thôi của Lang Nguyệt, Bùi Túc không khỏi nhíu mày, một bên tiếp tục nhìn bản vẽ trong tay, đầu cũng không ngẩng lên hỏi: “Làm sao vậy?”
Lang Nguyệt rũ mắt xuống, nàng đem lời của phu nhân nói lại cho chủ tử nghe, quả nhiên khi chủ tử nghe xong thì sắc mặt hắn hơi trầm xuống, Lang Nguyệt lập tức giải thích: “Sau khi ngài rời đi, tâm tình của phu nhân đích thật là không tốt, còn nói lần sau nếu ngài không nói vài câu tốt dỗ dành phu nhân thì phu nhân sẽ không chịu tha thứ cho ngài. Nô tỳ vốn tưởng rằng phu nhân vẫn chưa tức giận, nhưng mới vừa rồi khi phu nhân từ Sấu Ngọc Trai trở về liền nói tối hôm nay ngài hãy ngủ ở thư phòng không cần trở về nữa.”
Thật ra hắn cũng thường xuyên bận rộn đến tận đêm khuya nên đã trực tiếp ngủ ở thư phòng, chỉ là Ngụy Miên chưa bao giờ cố ý đề cập tới vấn đề này.
Bùi Túc suy tư một hồi rồi nói: “Nàng và mẫu thân của ta xảy ra tranh chấp sao?”
Lang Nguyệt lắc đầu nói không có chuyện này: “Ban ngày Đại phu nhân sai người đưa canh dược thiện và canh tổ yến cho phu nhân, phu nhân còn cố ý mang hồng sâm đi qua thăm bệnh, hai người chưa từng cãi nhau mà còn nói chuyện hồi lâu.”
Sắc mặt Bùi Túc dần hòa hoãn lại, nàng và mẫu thân không xảy ra tranh chấp mà còn nói chuyện thì cũng là chuyện tốt, cả ngày nay hắn bận rộn công việc nên không có nhiều thời gian làm bạn với nàng, nếu như nàng ở trong phủ có thể thoải mái nói chuyện, hắn cũng sẽ yên tâm hơn rất nhiều.
Lang Nguyệt thấy chủ tử tiếp tục xem bản vẽ mà không nhắc tới chuyện của phu nhân nữa, nàng ấy nhịn không được đành hỏi: “Chủ tử thật sự không đi bồi phu nhân ngủ mà ngủ ở thư phòng thật sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT