Thẩm Triêu Doanh quên mất mình vẫn đang hầm thạch linh quy.
Không đứa trẻ nào thích ngửi mùi thuốc cả, thoáng thấy vẻ mặt Thôi Tuần đột nhiên trở nên kỳ lạ, nàn vỗ đầu một cái: “Quên mất không nói với tiểu lang quân, mùi ở đây quả thật không dễ ngửi.”
Nàng đành dẫn cậu ra hậu viện, cách một bức tường, lại có mùi bánh trứng muối và các loại bánh ngọt khác từ lò nướng che lấp, ngọt ngào hơn nhiều.
Sắc mặt Thôi Tuần dịu đi, tò mò đảo mắt nhìn quanh cái sân vuông này, tuy nhỏ, nhưng đầy đủ tiện nghi, chật mà không lộn xộn.
Trên xà nhà treo từng chuỗi rau khô thịt muối, trên cửa sổ dán hoa giấy đỏ thắm, giá phơi và giá treo quần áo xếp đặt có trật tự, màu sắc đậm đà, còn mang theo không khí Tết chưa tan hết, tất cả những điều này đối với Thôi Tuần đều rất mới lạ.
Thẩm Triêu Doanh nhìn vẻ mặt dần hứng thú của cậu là biết, thực ra trẻ con chỉ thích những không gian nhỏ hẹp thế này, có một cảm giác an toàn khó tả.
Gió chiều tối mang theo chút se lạnh, tuy thổi vào không sao, nhưng vẫn có nguy cơ bị cảm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play