Lần này đến lượt Thôi Tuyên bật cười.
Bầu không khí ấm áp trở lại, lại nghe tiểu nương tử nói chuyện nhảy cóc không đầu không đuôi, Thôi Tuyên lại không còn tâm trạng thảnh thơi ban đầu. Liếc thấy bàn tay nhuốm màu của nàng, thon dài, trắng trẻo, không tránh khỏi vài vết thương nhỏ, tuy xót xa, nhưng biết đây là việc đối phương sẵn lòng cống hiến. Một mặt bản thân không nghĩ đến việc bảo nàng từ bỏ, mặt khác cũng biết bản thân trong lòng đối phương tạm thời vẫn chưa so được với “sự nghiệp”.
Nghĩ đến địa vị của mình, Thôi Tuyên không khỏi cảm thấy chua xót trong lòng. A Diêu không phải không hiểu hắn, chỉ là luôn nghĩ quá nhiều, phải làm sao để an lòng nàng đây.
Phải rồi, hôm nay mẫu thân truyền tin hỏi hắn... ngày mai tan ca vẫn nên qua một chuyến.
*
Quan ngôn sở dĩ công kích, xen vào tự do tình yêu và hôn nhân của người ta, chẳng qua cũng vì vấn đề địa vị thương nhân xưa nay vẫn bàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT