Đến gần hơn, thấy cửa treo biển đã đóng cửa, nhưng cửa chưa khóa, đèn chưa tắt, một người ngoan ngoãn ngồi đó, đang chờ ai, không cần nói cũng biết.
Hắn cúi đầu dặn A Thanh về trước, bản thân không do dự đẩy cửa bước vào, hoàn toàn quên mất chủ ý vừa nghĩ * quá muộn rồi, đừng đến quấy rầy nàng nữa.
A Thanh vẫn còn nhớ, bĩu môi, lang quân à... lắc đầu bỏ đi.
Vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi sữa bò thơm nồng, rất đậm, rất thuần, ngửi thấy mùi thơm ngọt này, dù mệt mỏi đến đâu cũng có thể thả lỏng.
Thẩm Triêu Doanh đang uống sữa bò nóng, môi dính một vòng sữa, lại được lau đi.
“Lang quân đến rồi à? Uống một ngụm sữa bò nóng để giải lao nhé.”
Cách ở chung của hai người dường như thay đổi mà chưa thay đổi, chỉ có thêm chút tâm đầu ý hợp, dù sao cũng chưa “công khai” với người khác, hàng ngày phần lớn thời gian đều ở trong tình huống có người khác hiện diện, hiếm khi có những lúc đối diện riêng tư như thế này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play