Kể từ khi Thôi Diễm bắt đầu có kí sự, quan hệ giữa hai huynh đệ vẫn chưa tệ như bây giờ, thậm chí Thôi Tuyên còn từng thay hắn ta cầu tình Thôi Trì khi hắn ta trốn học, không phải là cái bộ dạng như người chết như bây giờ, dù hắn ta cố ý chọc tức thế nào thì đối phương đều thờ ơ.
Thôi Diễm cảm thấy rất khó chịu, biết rõ hắn ghét điều gì nhất, hắn ta lại cứ thích đâm vào điểm yếu đó: “Phụ thân sinh bệnh, dù huynh đã về phủ, nhưng lại chưa hề xuất hiện, ngược lại thật sự rất ổn trọng.”
Hai chữ “ổn trọng”, người khác nói còn được, nhưng mỗi lần Thôi Diễm nói thì đối phương liền sẽ phản ứng.
Hắn ta mặc dù không biết vì sao, nhưng dùng cách này lại rất hiệu quả.
Thôi Tuyên quả nhiên dừng lại, liếc nhìn hắn ta một cái, “Ổn trọng còn hơn là ngông cuồng.”
Nói xong câu này, hắn lại tiếp tục đi.
Câu này rõ ràng là mỉa mai Thôi Diễm không ổn trọng, phóng ngựa giữa phố xá sầm uất, làm bị thương sĩ tử đi thi, bị kiện lên quan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play