Nghe được câu hỏi của Hạ Vân Sâm, cô quay lại, nói: "Tôi đợi anh Đông thay xong rồi mới thay."
Không biết lúc nào, Hạ Vân Sâm đã đứng dậy, bước ra khỏi bàn và đi về phía cô.
Y nhìn đôi chân trân của Giang Đình đặt trên thảm, luôn cảm thấy đôi chân đó trắng trẻo và mềm mại hơn chân mình. Nhưng y cũng không nghĩ nhiều, nhặt bộ quần áo khô treo trên lưng ghế lên, nói: : "Cứ thay ở đây đi..."
Giang Đình khẽ trợn mắt, trong đầu cô vang lên một hồi chuông cảnh báo, nhắc nhở cô rằng đã đến lúc phải kiếm cớ lần nữa rồi.
Ai mà ngờ Hạ Vân Sâm nói được nửa chừng thì dừng lại, ánh mắt nhìn cô với vẻ thâm thúy, thậm chí còn cúi đầu liếc nhìn eo cô, sau đó đặt quân áo lại rồi cứ thế rời đi.
Giang Đình nhìn bóng lưng y, sau đó mới nhớ tới hình như cô đã từng nói mình bị chứng bất lực thì phải...
Giang Đình thâm nghĩ: "Chứng bất lực này lại cứu mạng mình một lần nữa rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play