Hạ Vân Sâm ngồi thẳng trên ghế, vẻ mặt nghiêm nghị, quai hàm nghiến chặt, nói: "Bây giờ có bao nhiêu hạt bị ẩm, bao nhiêu hạt đã nảy mầm?"
"Theo ước tính thì khoảng tám trăm thạch, mọc mầm chiếm ba phần. Sau trận mưa này, rất có thể sẽ lên đến vạn thạch."
Hạ Vân Sâm nắm chặt nắm tay, chậm rãi thở ra, nói thẳng vào vấn đề: "Nói cho ta nghe xem các cậu đã nghĩ ra biện pháp cứu trợ nào rồi."
Đối với chuyện lần này, cả khí chất lẫn giọng điệu trong lời nói của y đều lạnh lùng và uy nghiêm của một vị Chỉ huy sứ, như thể với người cởi mặt nạ đi ăn ban ngày là hai người hoàn toàn khác vậy.
Giang Đình hơi nheo mắt lại, liếc nhìn y một cái rồi cúi đầu cung kính, nói: "Trước mắt, tiểu nhân đã có có vài ý tưởng."
Cô nhanh chóng giới thiệu ngắn gọn ý tưởng dùng vôi sống để chống ẩm, nâng cao đáy kho, hong khô tường và lấy lúa đã nảy mầm ra trồng.
"Vấn đề lớn nhất chúng tôi bây giờ gặp phải chính là nhân lực không đủ, vật dụng cần thiết cũng không đủ, cho nên đêm khuya mới tới đây thỉnh cầu đại nhân ra quyết định!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT