Cô bưng đĩa ra, nở một nụ cười tươi rói mà không ai có thể từ chối, nói: "Này, bánh gạo chiên rưới xốt đường nâu anh gọi hôm qua đây, chờ anh ăn xong tôi về ăn sau."
Tuy Hạ Vân Sâm là một người từ nhỏ đã nghe khen quen tai nhưng những lời này của Giang Đình vẫn khiến y cảm thấy vô cùng dễ chịu. Y hơi mất tự nhiên cười, nói: "Chỉ là trùng hợp mà thôi."
Y gắp một miếng bánh gạo chiên rưới xốt đường nâu cho vào miệng, bắt đầu ăn từ từ.
Cách đó không xa, giữa những tán cỏ lau, hai binh lính thân cận cẩn thận thò đầu ra rồi nhìn nhau với vẻ mặt phức tạp: "Không phải đại nhân đã rời khỏi thương binh doanh rồi à, sao còn muốn đến ăn đồ ăn do lính bếp kia làm nữa?" "Chịu. Mà sao đại nhân không thẳng thừng ra lệnh cho lính bếp kia nấu riêng cho mình nhỉ? Khoan đã, lính bếp này trông cứ quen quen thế nào ấy nhờ, có phải cậu ta chính là Giang Đình không?”
"Để tôi xem nào. Chuẩn rồi. Đêm qua đại nhân còn đích thân dẫn người ra sông cứu cậu ta và quản sự tiên nhiệm của đầu bếp doanh đấy, anh nói xem, lẽ nào...
"Anh im đi, nghĩ cái quái gì vậy hả?”
"Anh còn nói tôi à? Chẳng lẽ cậu không nghi ngờ như thế chắc?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play