Cô gật gật đầu, nhẹ nhàng thở dài: “Đi đi, kiếp sau em sẽ là một con chim non vui vẻ.”
Bé trai mặc đồ đỏ nở nụ cười đáng yêu, không chút do dự bước vào Quỷ Môn, biến mất trong lỗ đen. Quỷ Môn đóng lại, Vương Nhã Quyên nhỏ giọng khóc thút thít, Tăng Hiền Lương nhìn bà ta với vẻ ghét bỏ: “Con trai bà c.h.ế.t mười mấy năm khó khăn lắm mới giải thoát được, bà khóc cái gì? Ban đầu bà yêu thằng bé như thế, sau không ngăn cản chồng bà ra tay độc ác đi?”
Bà ta vừa muốn mở miệng, Tăng Hiền Lương quát lên: “Đừng nói bà không dám nhé, việc chuẩn bị những bộ quần áo kia cũng đã mất mấy ngày đúng không? Bà không dám phản kháng thì cũng có thể mang con trai bà chạy đi mà! Hổ dữ không ăn thịt con, hai người đúng là còn nhẫn tâm hơn cả lang sói.”
Tăng Hiền Lương càng nghĩ càng tức giận: “Năm đó ly hôn, tôi nghĩ con gái còn nhỏ tuổi lại dính mẹ, đi theo bà sẽ khá hơn. Bây giờ tôi thật sự hối hận muốn chết, lúc đầu chính là hai mẹ con các người có hận tôi đến mấy thì tôi cũng phải cướp Nhu Nhu đi, nếu không sao con bé lại biến thành nông nỗi hôm nay chứ!”
Vương Nhã Quyên bất mãn nhìn ông ta: “Nhu Nhu rất ổn, con bé sẽ có thể trở thành một Hương chủ mới ngay, tốt hơn đi theo ông rất nhiều.”
Hàn Hướng Nhu thấy bà ta lại nhắc đến tà giáo của bọn họ, bèn giơ chân ra sức đạp 2 phát vào n.g.ự.c bà ta. Cái đầu tà Phật được Vương Nhã Quyên ôm vào lòng lập tức vỡ thành mảnh vụn.
Hàn Hướng Nhu: “Tà Phật của các người rất bản lĩnh sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT