Lại còn phát sóng trực tiếp nữa cơ à? Hàn Hướng Nhu tưởng tượng ra cảnh trên TV chiếu cô đeo đầy dải băng chéo đứng lĩnh thưởng mà không khỏi rùng mình một cái, đây rốt cuộc là chuyện tốt ai gây ra thế?
Lúc này, Trương Chiêu Dục mới thẩm vấn xong vụ án thị trấn Tỉnh Môn bước ra khỏi phòng thẩm vấn, giơ tay đoạt lấy cốc cà phê Lý Đại Đông mới mua về, vừa mở nắp cốc vừa nói: “Lần trước nộp đơn xin khen thưởng cho đạo hữu Hàn có được phê duyệt không?” 
“Đều được duyệt rồi ạ.“ Lý Đại Đông nhón một miếng gà rán ném vào miệng, hơi lo lắng hỏi: “Nhưng mà anh cả à, anh cảm thấy đạo hữu Hàn liệu có vui mừng không?”
“Chắc chắn phải vui chứ.” Trương Chiêu Dục thành thật nói: “Đây là chuyện nở mày nở mặt, cực kỳ tốt đấy. Cả nước có bao nhiêu là đệ tử huyền môn, mấy người được chính phủ khen ngợi đâu hả, cậu nói có đúng không?”
Lý Đại Đông chần chờ một lúc không dám lên tiếng. Đúng lúc này, điện thoại của Trương Chiêu Dục réo vang, anh ta đặt cốc cà phê xuống bàn, móc điện thoại trong túi quần ra xem màn hình rồi lập tức mỉm cười: “Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến, đạo hữu Hàn gọi điện đây này.”
Lý Đại Đông nghe vậy bèn bưng cốc cà phê của mình chạy biến, lúc gần đi vẫn không quên dặn dò: “Anh cả, anh tuyệt đối đừng nói ra chuyện người viết báo cáo đề cử cô ấy là tôi nhé.”
Trương Chiêu Dục khó hiểu nhìn Lý Đại Đông chạy nhanh như có lửa đốt mông, lắc đầu rồi nghe điện thoại: “Alo, đạo hữu Hàn đấy à.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play