Tuy Triệu Đại Cốc có thể giả ngu trước những câu hỏi của cảnh sát, nhưng đối mặt với người trong huyền môn ông ta lại không tự tin đến vậy. Sau khi hai mươi đệ tử huyền môn tới thôn, Triệu Đại Cốc dẫn người tới âm phủ cùng Hoàng Trung Lương nội ứng ngoại hợp mê choáng các đạo sĩ trẻ tuổi.
Hàn Hướng Nhu nghe Hoàng Trung Lương thuật lại mọi chuyện xong thì quay sang nnhìn ba người Triệu Đại Cốc cười lạnh một tiếng: “Tiếp tay cho kẻ ác, c.h.ế.t không đáng tiếc!“ 
Cô vung tay lên một lá bùa bay qua vây quanh ba người Triệu Đại Cốc: “Mấy người cứ ngồi ở đây suy ngẫm đi.” 
Hàn Hướng Nhu xử lý bọn họ xong lại đuổi tay ra, chùm sáng trong kính bát quái đần tiêu tán, mảnh nhỏ ấn quan màu đen rơi vào tay Hàn Hướng Nhu. Hàn Hướng Nhu cảm nhận được uy áp bạo ngược trên tay vội vàng đánh một cái phong ấn lên phía trên rồi mới nhẹ nhàng thở ra.
Có lẽ vì đều là quỷ nên vị tướng quân Liễu kia thoạt nhìn càng tin tưởng Hoàng Trung Lương hơn, không chỉ cho lão ta nhiều đồ vật mà cục đá trước mắt cũng hoàn chỉnh hơn hai cục trước rất nhiều, có thể nhìn thấy hơn phân nửa chữ “Ấn”.
Hàn Hướng Nhu bỏ cục đá đã phong ấn kỹ vào balo, sau đó duỗi tay ra túm Hoàng Trung Lương lên: “Hai mươi đệ tử huyền môn của chúng tôi bị ông bắt đâu rồi?”
Hoàng Trung Lương kêu khổ không ngừng, lão ta nói rồi mà, bánh có nhân từ trên trời rơi xuống đâu có dễ ăn tới vậy, lão ta còn tưởng là do bản thân tới thời nên khi không có hơn hai mươi người nạp mạng, hóa ra là đệ tử huyền môn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play