Đây là một chuyện rất quan trọng, người của Vĩnh An Hầu phủ do dự bất định. Mặc dù lão hầu gia không trực tiếp cự tuyệt, lại uyển chuyển khuyên can Trần Giảo không nên mạo hiểm.
Trần Giảo đề nghị thất bại có chút mất mát. Sau thất vọng ngắn ngủi, nàng cũng không quá mức rối rắm.
Dù sao chuyện này không chỉ có một mình nàng gánh trách nhiệm, cho nên nàng nhất định phải tham khảo ý kiến của người nhà.
Trần Giảo gật đầu, giọng điệu thản nhiên nói: “Được rồi, mọi người không đồng ý thì thôi, thật ra ta cũng không cưỡng ép lắm. Nếu thật sự không được, ta làm hoàng hậu cũng được.”
Trần Giảo đã từng sửa chữa đường mấy tháng ở Hà Khẩu, mệt mỏi gần chết về Trường An, nhịn không được tò mò hỏi Tạ Tiên Khanh làm hoàng hậu mỗi ngày cần làm những gì, có thể giống như lúc làm đại thần hay không, mỗi ngày cũng rất mệt mỏi.
Trần Giảo chưa từng học qua cầm kỳ thư họa, cũng không học qua xử lý yến hội quản lý sự vụ nội đình, mà những thứ này tựa hồ đều là tố chất nghề nghiệp cơ bản của hoàng hậu.
Trần Giảo đang tò mò, chỉ nghe Tạ Tiên Khanh bình tĩnh nói: “Nếu là bình thường, hoàng hậu phải quản lý con nối dõi của phi tần, giám sát cung quy nội đình trong tế điển, hàng năm vào giao thừa cần mở tiệc chiêu đãi gia quyến quần thần…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT