Trần Giảo cố nén cảm xúc xấu hổ, cố gắng giả vờ mất mát, thất vọng nói: “Là vậy sao? Vi thần còn tưởng lá trà và vải vóc này rất tốt… Cho nên trước tiên nghĩ đến việc đưa tới cho điện hạ.”
Nói đến hai chữ rất tốt, chính Trần Giảo suýt chút nữa thì bị vấp, suýt nữa không bịa ra được.
Đều là vương công quý tộc, cho dù lá trà này quý trọng đến mức trên đời này cũng chỉ có một gốc. Đối với bọn họ mà nói lại có gì hiếm lạ đâu.
May mắn da mặt Trần Giảo dày, thời khắc mấu chốt đã chống đỡ được.
Thật ra Trần Giảo cũng biết, lão hoàng đế thân là hoàng thượng, chắc chắn không đến mức keo kiệt như vậy. Hắn đối đãi Trần Giảo như thế, đơn giản là cho rằng nàng vong ân phụ nghĩa, cùng với thù cũ oán trước, liền cố ý mượn chuyện này trêu chọc Trần Giảo.
Trần Giảo đáng thương cầm một cuộn vải, trong tay còn cầm hai gói trà cũ năm ngoái mà xem như quà quý, bộ dáng nhìn qua vừa đáng thương vừa mất mát.
Thái tử điện hạ vốn muốn trêu chọc Trần Giảo, thấy vậy lại không đành lòng tiếp tục trách tội nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play