Tạ Tiên Khanh hơi nhướn mày: “Tiêu?”
Người họ Tiêu trong thành Trường An cực ít, huống chi người tài ba như thế không có khả năng hoàn toànvô danh.
Trần Giảo sinh hoạt mỗi ngày thập phần ổn định, lui tới đều là người Thái tử biết, đây là lần đầu tiên xuất hiện tính danh xa lạ.
Tạ Tiên Khanh hỏi câu này xong, trần thế tử hăng hái lập tức bị kéo lệch.
Nàng tiện tay ngồi xuống, say sưa bịa chuyện: “Đúng vậy! Vị Tiêu huynh này đã từng là thiên tài. Được gia đình dốc sức bồi dưỡng, đáng tiếc về sau bị kẻ gian làm hại biến thành phế vật. Hắn cảm nhận được nhân gian chua xót ấm lạnh, vị hôn thê trước kia cũng muốn từ hôn với hắn. Vào thời khắc này, hắn hô lên câu danh ngôn cảnh tỉnh này…”
“Cuối cùng Tiêu huynh trải qua trùng điệp cố gắng, cuối cùng đã thi đậu Trạng Nguyên trở thành người thắng cuộc đời, có được một đống lớn mỹ nữ tiểu đệ dưới trướng!”
Tạ Tiên Khanh nghe xong một loạt tin tức, hơi suy tư nheo mắt lại: “Ta nhớ lại mấy lần khoa khảo trong triều nhưng chưa từng nghe nói có người họ Tiêu, không biết Giảo nhi từ đâu biết được?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play