Vương Thời Cảnh chỉ biết Trần Giảo vô sỉ, không nghĩ tới y thế mà thẹn quá hoá giận cầm loại chuyện này uy hiếp mình. Hai người bận rộn tranh chấp về việc ở trước mặt Thái tử điện hạ, Trần Giảo có khả năng ở phía trên hay không, vì thế vung vẩy hai tay thiếu chút nữa đánh nhau.
Học sinh Quốc Tử Giám lại đang nghị luận hội thơ hôm nay.
“Hôm nay đấu thơ thật sự đặc sắc vạn phần, lấy Minh Nguyệt, Hàn Mai làm đề, Trần Du Lễ liên tục làm mười bài tuyệt cú, đạp tài tử có chút danh tiếng của thư viện Vân Sơn dưới chân, nhất chiến thành danh!”
“Các ngươi đi xem rồi? Ta nghe nói người này tên là Trần Du Lễ, tài hoa hơn người, có phải thật vậy hay không?”
“Câu thơ hắn viết không câu nào không phải là thiên cổ tuyệt xướng, ‘chỉ nguyện nhân trường cửu, thiên lý cộng thuyền quyên’, ‘đêm khuya nằm nghe gió thổi, thiết mã băng hà nhập mộng lai’, ngay cả lão đầu tử nhà ta nghe xong, cũng khen hay, nói hắn có đại tài!”
Nơi này là học viện tốt nhất Trường An, có thể ở chỗ này cầu học ngoại trừ đệ tử thi đậu cử nhân thì là con cháu quan viên, thân phận không phú thì quý. Bây giờ mọi người không hẹn mà cùng khen ngợi một người, không thể không nói là một chuyện rất lạ.
Đối tượng được bọn họ nghị luận chính là tài tử nổi bật nhất Trường An gần đây, Trần Du Lễ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT