Cho dù Thái tử có săn sóc thuộc hạ, cũng không có khả năng nhớ trong lòng chuyện mấy tháng trước, thậm chí ngay cả loại chuyện nhỏ như ban thưởng canh bổ này cũng đặc biệt phân phó chiếu cố.
Từ khi không ngăn cản Trần Giảo đưa cái hầu bao kia, lão phu nhân thường xuyên hối hận trong lòng nhưng không cách nào nói với người khác, chỉ có thể yên lặng chú ý Thái tử và Trần Giảo. Mắt thấy quan hệ của hai người càng ngày càng gần, lão phu nhân vốn có ý là quan hệ giữa Thái tử điện hạ và Trần Giảo quá mức thân cận, Không ngờ những người khác căn bản không nghĩ theo hướng này. Còn thuận theo lời của bà cảm thán Trần Giảo được Thái tử tín nhiệm.
Di Hòa quận chúa gật đầu đồng ý. Đắc ý nói: “Điện hạ tình thâm ý trọng, đối với Giảo nhi có chút khác biệt. Nhiều năm như vậy, cũng không có ai nghe nói có người được điện hạ tín nhiệm như Giảo nhi.”
Nghe được câu này, lão phu nhân lại nhíu mày. Trần Giảo thấy vậy, trong lòng lộp bộp một tiếng.
Trần Giảo có tật giật mình, sợ bọn họ liên tưởng đến tình cảm của mình và Thái tử, đành phải giành trước một bước, giả bộ như không cho là đúng, thuận miệng nói: “Lão hoàng đế đánh ta, Thái tử bù đắp cho ta cũng là việc nên làm.”
Những lời này của nàng thật sự là có chút phách lối, thấy nàng kiêu ngạo, người của Hầu phủ hai mặt nhìn nhau. Không hiểu nữ nhi/ tôn nhi sao bỗng nhiên biến thành như vậy.
Kẻ sĩ chết vì tri kỷ, Vĩnh An Hầu phủ tuy rằng khi tức giận cũng sẽ mắng cẩu hoàng đế vài câu. Nhưng trong lòng lại không có bởi vậy giận chó đánh mèo Thái tử, vẫn cho rằng Thái tử sẽ là hoàng đế tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play