Quan Ngữ Linh còn nhỏ tuổi, cha mẹ lại đều không có ở đây, chuyện này làm lớn chuyện chỉ có nữ tử chịu thiệt. Trần Giảo lại không có ý định cưới vợ, làm lỡ thanh danh của nàng ta, chẳng phải là hại cả đời người ta sao?
Hơn nữa thân thế của nàng ta quả thật đáng thương, Khi còn bé mất cha, sau khi mẫu thân chết đến nương tựa thân thích, ăn nhờ ở đậu. Trần Giảo thương tiếc cảnh ngộ của nàng ta, ngay cả lời nói nặng nề cũng không dám nói, Một mực nỗ lực dùng biện pháp từ chối nhã nhặn và tránh né để đối phương tỉnh ngộ.
Thậm chí nàng còn ngăn cản gã sai vặt không nói chuyện này cho mấy người quận chúa biết. Đáng tiếc xem ra không có hiệu quả gì.
Sau khi nàng bị ép thầm mến Thái tử, lại mạc danh kỳ diệu gánh một khoản nợ tình khác, Trần Giảo vừa kinh hãi vừa đau đầu.
Sau khi tỉnh táo lại, Trần Giảo thở dài, không thể không lặp lại cường điệu lần nữa: “Quan biểu muội, ta đối với ngươi không có ý nào khác ngoại trừ tình huynh muội.”
Trần Giảo ngữ khí vô cùng nghiêm túc, Quan biểu muội trong lúc nhất thời cũng ngây ngẩn cả người.
Nàng ta cúi đầu xuống, giọng điệu bình tĩnh nói: “À, được rồi.” Sau đó rầu rĩ không vui thu tay lại, đi thẳng không quay đầu lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play