Trần Giảo ngồi trên ghế, nuốt nuốt nhả nhả không chịu động. Tạ Tiên Khanh thở dài, không định chờ đợi nữa, dứt khoát tự mình đứng dậy, nắm tay nàng đi ra ngoài.
Đầu ngón tay hai người quấn lấy nhau, mười ngón tay đan chặt. Hai người cách nhau rất gần, động tác của Thái tử trong ôn nhu không thiếu cường thế, Trần Giảo chỉ có thể đi theo phía sau hắn, nhắm mắt đi ra ngoài.
Lần này cảm giác hoàn toàn khác với lần trước Thái tử dắt cổ tay nàng. Trần Giảo cảm thấy lòng bàn tay nóng lên.
Tạ Tiên Khanh quay đầu lại nhìn nàng một cái, thấy nàng mờ mịt khó hiểu, bất đắc dĩ nói, “Dùng bữa mà thôi, Trần thế tử sợ cái gì?”
Trần Giảo còn nhớ rõ phong ba lúc nàng và Thái tử cùng nhau ăn cơm cách đây không lâu. Lúc này nàng nhanh chóng cự tuyệt nói: “Không được không được, Thần không đói bụng.”
Tục ngữ nói no ấm tư dâm dục (*). Trần Giảo rất lo lắng lát nữa ăn uống no đủ thì sắc trời đã tối. Thái tử nổi lên tâm tư không thể nói với nàng, thuận thế giữ nàng lại thì phải làm sao?
(*) no ấm tư dâm dục: ăn no mặc ấm sung sướng là nghĩ đến chuyện dâm dục. Gần giống ăn no rửng mỡ
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT