Tiểu thái giám nghĩ đến sư phụ từng trịnh trọng dặn riêng mình phải đối đãi tử tế với vị Trần thế tử này, nên đành cắn răng kiềm chế ý nghĩ quay đầu bỏ đi.
Trần Giảo hào hứng dạt dào, trong miệng hắn tiếp tục khen nói: “Trần thế tử phong lưu phóng khoáng, tuấn tú lịch sự, tuổi còn trẻ mà tiền đồ rất có triển vọng......”
Tiểu thái giám nói một đống lớn, nói đến miệng đắng lưỡi khô. Nghĩ thầm bản thân ở trong phủ Thái tử tới tới lui lui vài nghìn lần, đây vẫn là lần đầu cảm thấy con đường này dài như vậy! Mắt thấy sắp đến thư phòng, hắn rốt cục thở ra một hơi.
Trần Giảo sờ sờ cằm, chưa đã thèm mà cảm thán nói: “Ngươi nói đúng, ta xác thực là ưu tú như vậy.”
Tiểu thái giám:......
Hắn nghĩ thầm bản thân lúc trước cũng là xem thường Trần thế tử, cảm thấy ‘hắn’ chỉ dựa vào công phu vỗ mông ngựa liền có thể được Thái tử coi trọng, còn có chút không phục. Hiện tại chính hắn thử thử, mới phát hiện việc vỗ mông ngựa này thật không dễ làm.
Tiểu thái giám sống không còn gì luyến tiếc nơi nào biết rõ, tất cả những thứ này đều là bởi vì hắn gặp phải Trần Giảo là kẻ đại kỳ quặc!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play