Ngày hôm sau Trần Giảo nhận được hoàng đế triệu kiến, trên dưới Hầu phủ đều có chút thấp thỏm.
Trong thành Trường An khắp nơi đều là vương công quý tộc, chỉ là hầu tước đã có mấy vị, Vĩnh An Hầu phủ ở trong đó không tính là đặc thù. Trần Giảo nói là thế tử Hầu phủ, mấy năm nay cũng chỉ có mấy lần yến hội cung đình cỡ lớn mới được tham gia thôi. Đây là lần đầu tiên nàng bị bệ hạ triệu kiến một mình.
Liên tưởng đến chuyện gần đây, Trần Giảo tâm sự nặng nề, bỗng nhiên cảm thấy người đến không tốt.
Nàng không nghĩ ra vì sao hoàng đế triệu kiến mình. Ngày hôm trước nàng thăm Thái tử, lại có thật nhiều người của phe phái Thái tử đến vấn an Thái tử, bao gồm Hữu tướng phủ. Trong đám thần tử này, Trần Giảo tự nhận là cũng không nổi bật, nhiều lắm là chiếm chữ 'đầu tiên’.
Việc này có thể lớn có thể nhỏ, theo lý mà nói Hoàng đế trăm công ngàn việc, vội vàng bắt hữu tướng phủ và Hộ bộ Thượng thư những người này cũng không kịp, làm sao có thời gian rảnh lại đến tìm một tiểu thế tử như mình?
Phải biết rằng Vĩnh An Hầu phủ xưa nay cẩn thận, vì không chọc vào mắt hoàng đế, cho dù Thái tử đứng đội cũng đều là do Trần Giảo Thiếu Niên choai choai ra mặt, Lão hầu gia và Vĩnh An Hầu chưa bao giờ trực tiếp tiếp xúc với Thái tử!
… Rốt cuộc là sai ở đâu, mới khiến cho Hoàng đế nhớ tới mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT