Sau khi Tạ Tiên Khanh sinh ra đã được lập làm trữ quân, được dạy dỗ gánh vác sứ mệnh vương triều và dân sinh bách tính. Tâm trí hắn trưởng thành sớm, không sa vào ham muốn hưởng thụ vật chất, biết được thân ở địa vị cao càng cần thận trọng từ lời nói đến việc làm, làm việc không thể đi sai nửa bước.
Là một thượng vị giả có yêu cầu nghiêm khắc với mình, trong lòng Tạ Tiên Khanh có một cây thước đo rõ ràng, phân chia rõ ràng những gì có thể làm và không thể làm, để đảm bảo mình là trữ quân hợp cách.
Có thể nói nửa đời trước của Tạ Tiên Khanh, hắn vẫn luôn hoàn thành rất tốt, nhìn như ôn nhuận như ngọc, kì thực lý tính lạnh lùng, trật tự rõ ràng.
Khi hắn ý thức được Trần Giảo thích mình, liền quyết định dứt khoát dao sắc chặt đay rối, quyết định xa cách lãnh đạm đối phương. Cho dù hắn hiểu được, chính mình đối với vị thiếu niên kia cũng có chút khác biệt.
Nhưng điểm khác biệt này cũng không đủ để hắn thay đổi ý nghĩ. Hắn tuyệt không cho phép sau trăm năm, trên sử sách viết ra chữ “tổn hại nhân luân” trong đánh giá của mình.
Tạ Tiên Khanh đưa ra quyết định, thậm chí còn suy nghĩ nếu Trần Giảo không nghe lời cố ý dây dưa, mình nên xử trí như thế nào. Dù sao thiếu niên tuổi còn nhỏ, tình đầu chớm nở, không thể tiếp nhận mình từ chối cũng chưa biết chừng.
Nhưng mà hắn không dự liệu được, sau khi bị hắn răn dạy cùng lạnh nhạt, Trần Giảo không có làm ra cử động gì khác thường, đối phương sau khi mờ mịt luống cuống ngắn ngủi, liền thuận theo mà rời khỏi phủ thái tử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play