Tạ Tiên Khanh hơi bình phục, liền chuẩn bị hoàn thành mục đích chuyến đi này, cầu phúc cho mẫu thân hắn. Tiên hoàng hậu sùng bái Phật liễn, Đại Minh tự đặc biệt vì tiên hoàng hậu hàng năm thờ phụng một trản đèn trường minh.
Thái tử một mình đi thiên điện thờ phụng đèn trường minh tế bái, thật lâu chưa đi ra. Thời gian trôi qua, mắt thấy hoàng hôn nơi chân trời dần buông, thị vệ chờ đợi bên ngoài đều có chút sốt ruột.
Từ trước điện hạ đến Đại Minh tự cầu phúc, chẳng qua khoảng một canh giờ, bây giờ cũng đã ba canh giờ, vượt xa mọi người dự liệu, tất cả mọi người đều có chút lo lắng.
Thái tử điện hạ bệnh khỏi không lâu, thân thể vốn đã suy yếu. Nếu lại bởi vì nhớ tiên hoàng hậu mà thương cảm, xảy ra chuyện gì, người trong trong ngoài ngoài đoán chừng đều phải bị xử lý.
Trương thái giám lặng lẽ tới gần Trần Giảo, nhỏ giọng nói: “Trần thế tử, canh giờ đã muộn, hôm nay điện hạ còn chưa dùng bữa, tiếp tục như vậy không phải biện pháp...”
Thái tử vào thiên điện bao lâu, Trần Giảo và mọi người liền đứng ở bên ngoài bao lâu. Dưới ánh mắt của mọi người, nàng nửa điểm tâm tư cũng không dám có, toàn bộ quá trình thành thành thật thật quy củ đứng thẳng tắp, sợ bị chụp lên tội danh bất kính với tiên hoàng hậu.
Nghe được lời nói của Trương thái giám, nàng cũng thở dài theo: “Đúng vậy, đây cũng không phải là biện pháp...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT