Cuối cùng Vương Thời Cảnh quyết định đi theo huynh đệ tốt, bỏ bút trong tay xuống, cùng ăn uống với đối phương.
Vì thế cả bữa tiệc, khi những người khác đối thơ mời trăng, Trần Giảo Kiểu và Vương Thời Cảnh đang thưởng thức món cá vược tươi mới nhất, khi những người khác bình luận câu đố, bọn họ đang uống Quế Hoa tửu; khi những người khác cười mà không nói đoán câu đố, Trần Giảo bọn họ đang gọi một gã sai vặt tới, hỏi có thể gọi thêm một con cá vược hay không.
Tất cả mọi người nghẹn họng:... Các ngươi thật sự rất quá đáng.
Nhưng hai người kia ăn ngon, còn bọn họ bận tranh luận thơ từ đến bây giờ, thế mà vẫn không thể thưởng thức được món cá vược nhất phẩm, phải biết rằng những thứ này đều là đồ tươi ngon tiêu tốn rất nhiều tiền mới đưa tới.
Nhưng đám văn nhân này cũng không muốn buông xuống phong phạm chính mình phô ra. Đạp Thanh thi hội, trọng yếu nhất chính là một chuyện hàm súc, trau dồi và thể hiện những tình cảm, nhân cách cao đẹp. Ở trường hợp này ăn ăn uống uống, truyền ra ngoài bọn họ còn cần thể diện sao?
Cho nên ăn là không thể ăn, bọn họ không thể ăn, Trần Giảo nàng đương nhiên cũng không thể ăn! Như vậy mới công bằng.
Mọi người nhất thời an tĩnh lại, trầm mặc nhìn về phía Trần Giảo, ý đồ dùng ánh mắt ngăn lại hành vi vi phạm quy định của nàng.
Bầu không khí yên tĩnh lại, bốn phía chỉ còn lại âm thanh lá liễu bị thổi, Vương tiểu thiếu niên trước tiên ý thức được không đúng, ngẩng đầu đối diện ánh mắt của đông đảo người, thịt cá trong miệng đều quên nhấm nuốt.
Trần Giảo bị đẩy cánh tay, nàng ta cầm một con cá vược ngẩng đầu, mờ mịt nhìn về phía mọi người, nhướng mày nói: “Chư huynh đây là làm sao vậy?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT