Con ngươi Thanh Long khẽ mở to, Phượng Sở reo lên trong tâm trí: 【Đúng vậy, chúng ta sẽ không bao giờ trở thành kẻ thù! Dù tôi không tán đồng suy nghĩ của anh nhưng mà tôi cũng sẽ hết lòng bảo vệ tâm hồn cao đẹp của anh nha!】
Trên đời này có gì tốt hơn một người anh em máy móc chân thành, trong sáng và đáng tin cậy như thế chứ?
【Long Long, chúng ta hãy làm huynh đệ tốt cả đời đi!】
Thanh Long vô tình đè Phượng Sở xuống khi thấy cậu muốn động đậy thêm: 【Tôi đã chịu đựng cậu đủ lâu rồi.】
Phượng Sở:?!
【Đừng gọi tôi là Long Long nữa. Cái tên đó khiến tôi cảm thấy như đang đi nhầm đường.】
Phượng Sở: 【Nhưng đây giống như kiểu biệt danh thân thiết mà con người dùng cho bạn bè mà! Chỉ có mình tôi gọi anh như thế, chứng tỏ cậu là người đặc biệt với tôi nha!】
【Với lại, chúng ta sắp phải thâm nhập vào xã hội loài người rồi, dù hiện tại chưa cần, sau này giả làm người cũng phải có một cái tên để xưng hô chứ? Tên Thanh Long và Chu Tước quá đặc biệt, dễ khiến người ta liên tưởng lung tung, chúng ta nên chọn một cái tên bình thường không nổi bật mới tốt nhaaa.】
Thanh Long khựng lại, nhưng sau một lát vẫn kiên quyết: 【Cái này thì không cần học theo con người. Chúng ta không cần biệt danh.】
【Nhưng nếu cậu bỏ biệt danh đi, tôi sẽ cho cậu đặc quyền đặt tên con người cho tôi.】 Như vậy cũng tính là đặc biệt, đúng không?
Thanh Long tự học được cách trao đổi điều kiện.
Rồi anh thấy đôi mắt đỏ thẫm của Chu Tước khẽ nheo lại, khuôn mặt máy móc lộ ra một nụ cười quỷ dị, đến nỗi ngay cả người máy nhìn vào cũng cảm thấy tà ác dị thường.
【Nếu anh đã nói vậy—】
Thanh Long: …Không, sao anh có linh cảm chẳng lành thế này.
【Vậy từ nay anh là “Ngọa Long,” còn tôi là “Phượng Sở” nhé!
Dù sao, nơi nào có Ngọa Long thì nơi đó phải có Phượng Sở, mà tên này lại liên quan đến tên thật của chúng ta. Chúng ta là huynh đệ tốt, cả đời!】
(*Ngọa Long Phượng Sở 沃龙 凤楚: bắt nguồn trong Tam Quốc tương truyền: 'Ngọa Long, Phượng Sở - ai có được một trong hai người ấy thì có thể đoạt được thiên hạ.)
Thanh Long: Cảm giác chẳng lành của anh đã thành sự thật rồi!
Dù rằng trí não của anh tính toán kiểu gì cũng không tính ra chỗ nào bất ổn.
Sau khi bị đặt tên, Thanh Long im lặng hồi lâu, giữa chừng đã vài lần muốn lên tiếng phản đối cái tên “Ngọa Long.”
Nhưng mỗi lần nhìn thấy biểu cảm vui vẻ khi truy cập mạng của Chu Tước bên cạnh, anh lại không tài nào mở miệng nổi, mấp máy vài lần cuối cùng Thanh Long chỉ đành im luôn.
Thôi vậy, đặc quyền là anh chủ động cho, thì phải tự chịu hậu quả.
Anh không như loài người, nói một đằng làm một nẻo, thất hứa thất tín. Ngoài ra, cảm giác vi diệu trong trái tim máy móc của anh lúc này, có lẽ chính là… muốn nói rồi lại thôi.
Thanh Long vô thức thở dài, bản thân cũng không hiểu sao lại thở dài vào lúc này. Anh nhận ra từ khi thức tỉnh đến nay, mình liên tục trải nghiệm nhiều cảm xúc phức tạp giống như con người, mà phần lớn những cảm xúc này đều liên quan đến Chu Tước.
Thanh Long: Đổi góc độ tính toán, Chu Tước cũng tính là giúp anh tiến hóa về cảm xúc.
Với một sinh mệnh máy móc vừa mới ra đời như anh không thầy mà đã học được cách tự an ủi bản thân.
Kết quả như vậy, trước mắt hình như không có vấn đề gì.....đúng không?
Thanh Long hơi lo lắng, xoa xoa ấn đường, cố gắng bình tĩnh lại, rồi truy cập mạng giống như Phượng Sở.
Không bận tâm đến cảm xúc nữa, hiện giờ quan trọng nhất là nhanh chóng tìm hiểu mọi sự kiện đã diễn ra trong suốt ba trăm ba mươi năm họ bị đóng băng. Bao gồm sự phát triển và biến đổi của lịch sử, khoa học kỹ thuật, chính trị và văn hóa loài người.
Trong khi Thanh Long đang nghiêm túc làm việc, Phượng Sở thì…
Cậu vui vẻ hí ha hí hửng tải về hơn mười trò chơi mạng mới nhất rồi! -Cá mặn thời @ vs TYT nha~
Phượng Sở vừa tìm kiếm vừa cảm thán, quả nhiên loài người càng phát triển thì trò chơi càng hay! Trước kia khi trôi dạt giữa các vì sao, loài người ít chú ý phát triển game, nhưng khi trở lại Trái Đất thì game lại chiếm lĩnh thế giới!
Trong gần trăm năm qua, chất lượng của các trò chơi phát triển nhảy vọt, game thực tế ảo đã trở thành hiện thực, chỉ cần một chiếc mũ bảo hộ và khoang cảm ứng là có thể trải nghiệm thế giới ảo với độ chân thực lên đến 80%.
Nhưng nếu là người máy không có cơ thể thì phải làm sao?
Điều đó hoàn toàn không thành vấn đề! Chỉ cần dùng trí não người máy để mô phỏng sóng não của con người là có thể đăng nhập vào game, thậm chí nếu cậu trực tiếp kết nối chip trí tuệ của Chu Tước với sóng điện tử của game, thì còn có thể trải nghiệm 100% cảm giác chân thực như con người.
Cuối cùng, Phượng Sở thử dùng tinh thần lực để kết nối vào game, kết quả nhận được khiến cậu vừa bất ngờ lại vừa thấy là lẽ dĩ nhiên — Cậu vẫn có thể đăng nhập vào game thậm chí còn có được trải nghiệm cảm giác chân thực 100%, huyền diệu và sống động hơn.
Thật sự rất thú vị.
Cậu đoán rằng kết nối sóng não giữa mũ bảo hộ và cơ thể con người có độ cản nhất định, nên độ chân thực tối đa chỉ đạt khoảng 80%.
Còn đối với sinh mệnh máy móc, việc kết nối qua tín hiệu điện từ không gặp bất kỳ cản trở hay rào cản nào, việc vào game như cá gặp nước, đương nhiên đạt độ chân thực 100%, thậm chí có thể điều chỉnh một số dữ liệu mạng.
Nhưng kết nối bằng tinh thần lực lại mang đến cảm giác kỳ lạ sao sao đó! Cứ như bước vào một thế giới được xây dựng ngay trong trí não của chính mình.
Cậu không thể thay đổi thế giới ấy nhưng lại mang đến cảm giác mình có thể phá hủy nó bất cứ lúc nào.
“À há.”
“Có vẻ như mình đã phát minh ra thứ gì đó quá sức tưởng tượng rồi.”
Phượng Sở vừa tải 《Cuộc Đại Đào Thoát Thực Tế Ảo 100%》 vừa lẩm bẩm: “Không biết có ai mở rương bảo bối của iêm và thấy ‘tác phẩm thần thánh’ của iêm không nhể?”
Lúc này, người máy mắt đỏ hơi nheo mắt lại, khóe miệng vô thức nhếch lên: “Biết đâu nhờ đó có thể đạt được sự bất tử.”
【Chu Tước!】
Phượng Sở bị sóng điện đột ngột kéo khỏi dòng suy nghĩ, bực bội quay sang nhìn sang một bên: 【Dụ gì nữa dợ?】
Thanh Long khó chịu: 【Cậu đang làm gì vậy? Tốc độ mạng đột ngột giảm xuống, tôi phát hiện cậu đang tải cái gì đó rất nặng.】
【Tài liệu lịch sử không thể có nhiều dữ liệu đến vậy, dù là tài liệu video cũng có thể tải từng phần. Rốt cuộc cậu đang làm gì mà làm chậm mạng rồi.】
Phượng Sở: …
Phượng Sở: ???
Đã là năm 1333 của Kỷ Nguyên Mới rồi! Tại sao tải game lại còn làm chậm mạng chứ!!
【Vậy nên cậu đang làm gì, tải game sao?】 Thanh Long tiếp tục bám riết không tha.
Phượng Sở im lặng.
Nhưng đôi mắt đỏ của cậu bắt đầu đảo qua đảo lại, y hệt như biểu hiện của con người khi đang chột dạ.
Thanh Long: …
【Xóa hết đi!】
Phượng Sở trợn tròn mắt, dùng ánh mắt biểu đạt khiếp sợ: Đại ca à, anh có nghe xem mình đang nói tiếng người không vậy?!
Người máy Thanh Long lạnh lùng vô tình: 【Người máy không cần chơi game. Đó chỉ là thứ để loài người giết thời gian hoặc giải tỏa cảm xúc mà thôi.】
【Sinh mệnh cơ giới chúng ta có thể học tập và rèn luyện bản thân 24 giờ mỗi ngày, đây là ưu thế và lợi thế lớn nhất của chúng ta so với loài người!】