Tống Duệ Nguyệt: … Hóa ra anh dài dòng như vậy, chỉ muốn dụ tôi lên núi sửa hồ chứa nước? "Tôi sợ là không có thời gian, bây giờ tôi là cán bộ giám sát lao động của đội, hơn nữa đội của tôi còn phân công các nhiệm vụ khác cho tôi, thời gian này tôi phải hoàn thành nhanh chóng, không bằng anh đến ký lúc xá thanh niên trí thức xem thử, bây giờ ở đó có nhiều thanh niên trí thức, hẳn có thể vận động được không ít người đi sửa hồ chứa nước."
Mặc dù bây giò cô có sức khỏe nhưng không thể sửa hồ chứa nước được, cô còn nhiều việc phải làm lắm. "Tôi còn phải đi xem họ làm việc thế nào rồi, đồng chí Tiếu, tôi đi trước đây!" Nói xong, một tay ôm Lục Kim An, một tay đắt A Tứ nhanh chóng chạy đi, sợ Tiếu Hàn Ngọc lại đuổi theo khuyên cô đi sửa hồ chứa nước.
Tiếu Hàn Ngọc đứng tại chỗ, sắc mặt rất bình tĩnh, đợi người đi xa rồi, mới nhặt cây gai mây và cành tre mà Tống Duệ Nguyệt ném xuống đất, khóe miệng nở một nụ cười nhẹ. 
Người phụ nữ này có chút thú vị, anh ta đương nhiên sẽ không cho rằng cô ta muốn lấy những thứ này để đánh trẻ con, tuy nhiên có thể tìm những thứ này làm công cụ, còn có mấy cái cô ta vừa tùy tiện quăng ra lúc nãy, nhìn vào có vẻ có chút bản fĩnh, còn có khuôn mặt tuyệt sắc…
Nếu có thể thu phục người như vậy thì tốt biết mấy. Anh ta cầm hai thứ trong tay nhưng không đến ký lúc xá thanh niên trí thức, mà trèo tên sườn núi.
Đến trên núi, đi vòng Điểuh hai vòng, sau đó dừng lại một lát sau bụi cỏ bị đè bẹp, rồi mới tiếp tục đi vào trong núi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play