Lục Yến Từ thấy cô nghe mà mặt mày ngơ ngác, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, còn tưởng cô không khỏe, lo lắng đưa tay lên trán cô. Lúc này Tống Duệ Nguyệt mới hoàn hồn, đối điện với khuôn mặt đẹp trai nghiêm lúc và lo lắng của người đàn ông, cô chột dạ nhìn đi chỗ khác.
Chậc! Cô bị làm sao vậy? Kiếp trước gả cho Trương Dục Sơ, cô vẫn luôn bình tĩnh, không hề gợn sóng, đến mức khi biết hắn ta và Dịch Lan dây dưa với nhau, cô cũng chỉ tượng trưng làm ầm lên một chút, trong lòng chỉ có tức giận chứ không đau lòng, vì vậy sau đó cô mới tiếp tục mang danh là phu nhân Trương Dục Sơ, sống với hắn ta mấy chục năm mà không có tình cảm.
Nhưng bây giờ, mỗi lần nhìn thấy Lục Yến Từ, cảm xúc của cô đều có chút không kiểm soát được, đặc biệt là cô phát hiện ra trong đầu mình luôn nghĩ đến những thứ không mấy lành mạnh… Điều này thật xấu hổ.
Lục Yến Từ sờ trán cô, không thấy sốt, sắc mặt cô lơ lửng và chột dạ, không hiểu sao anh lại nhớ đến chuyện vừa nãy ở bên ngoài, cô gái nhỏ kiễng chân nói vào phòng l.i.ế.m vết thương…
Không hiểu sao cổ họng anh có chút khô khốc, ánh mắt càng thêm sâu thẳm, anh xoa đầu cô, giọng nói khàn khàn khiến người ta giật mình: "Kiều Kiều nhịn thêm một chút, được không? Nhiều nhất là hai tháng nữa, sau này muốn làm gì cũng tùy em."
Tống Duệ Nguyệt trợn tròn mắt, không biết tại sao, cô tại hiểu được ý tứ trong lời nói của Lục Yến Từ, sau đó tức giận xấu hổ, hung dữ nói: "Nhịn cái gì? Anh đừng nói bậy. Lục Yến Từ, anh là quân nhân, sao có thể nghĩ đến những thứ không lành mạnh như vậy?" "Vậy Kiều Kiều nói xem, anh đang nghĩ đến điều gì không flành mạnh?" Ý cười trong mắt Lục Yến Từ càng đậm. Tống Duệ Nguyệt không thể phản bác, tức thành cá nóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT