Lục Yến Từ: … Nhìn cô kìa! Đuôi sắp vểnh lên trời rồi.
"Vậy những vết thương này là do như vậy mà ra? Những lời anh nói với em, em đều quên hết rồi?" Lục Yến Từ cũng không nổi giận, chỉ dùng đôi mắt sâu thắm u ám nhìn cô, nhìn đến nỗi da đầu cô tê
Tống Duệ Nguyệt: … Anh trai, tư tưởng giác ngộ của anh chắc chắn có vấn đề. Ai lại đi chê người yêu mình làm việc quá nhiều chứ? Không phải đều mong muốn làm nhiều hơn sao?
"Không quên, chỉ là thấy mình là thanh niên trí thức về nông thôn, cũng có sức lực, có thể kiếm thêm công điểm thì kiếm thêm thôi! Như vậy, khi những người điều tra thẩm tra ở trên mbiết em là một thanh niên tốt, chăm chỉ và câu tiến như vậy, tốc độ ký tên cũng sẽ nhanh hơn, đúng không?" Lục Yến Từ vẫn nhìn cô không nói gì. Tống Duệ Nguyệt: Trrong lòng thấy sợ hãi! 
"Anh nhìn em như vậy làm gì? Em làm nhiều việc hơn còn sai nữa sao?"
Lục Yến Từ thấy cô cũng nổi giận, mới thở dài: "Kiều Kiều, sự thay đổiu của em không bình thường, em hiểu không? Vì sự an toàn trong cuộc sống của em, có một số thứ có thể giấu được thì cứ giấu đi, anh lo cho em."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play