Tô Tầm Vị vẽ rất nghiêm túc. Qua vài lần chỉnh sửa, cuối cùng mới quyết định được. Tô Tầm Vị câm bản vẽ đã cảm thấy hài lòng, định đưa cho Tô Tầm Sinh. Vừa xoay người sang chỗ khác đã phát hiện ra Tả Cánh Thành không biết đã đứng sau lưng cô từ lúc nào. 
Tô Tầm Vị đột nhiên bị dọa sợ, trái tim xém chút nhảy khỏi cổ họng. Cũng may cô kịp thời bịt miệng mình, đè xuống tiếng thét chói tai. 
“Anh vào từ khi nào, sao lại không có tiếng động, xém chút hù chết tôi.”
Tô Tầm Vị vỗ ngực nói. 
“Tôi thấy cô vẽ say mê quá, nên mới không quấy rầy cô.”
Tả Cánh Thành thấp giọng nói. 
Hơn nữa, anh vừa bị Tô Tầm Vị làm cho kinh ngạc. Khi cô sáng tác bức vẽ vừa rồi, đường nét mượt mà, bố cục hợp lý, đáp ứng được rất nhiều điều kiện cần thiết. Anh cảm thấy Tô Tầm Vị không phải là lần đầu thiết kế đồ, thoạt nhìn là có thể thấy bức vẽ được thiết kế rất cẩn thận. 
Nếu lần đầu tiên vẽ mà đã có thể vẽ ra được bản vẽ như vậy, thì chỉ có mỗi thiên tài. 
“Bản vẽ này cô vẽ không tệ, do cô nghĩ ra à?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play