Dường như chuyện độ kiếp năm ấy đã bị phủ lên một lớp lụa, chỉ cần vén lớp lụa ấy ra là có thể giải quyết dễ dàng.
Túc Minh ăn cơm xong, đôi mắt mèo tròn xoe nhìn xung quanh thì phát hiện cánh cửa phòng trẻ em đóng chặt, cậu nhóc vươn vai, bắt gặp Túc Úc đang đùa cái gì ở gần đó thì tò mò tiến lại gần.
Ly Huyền Thính hỏi: “Vậy ngài định loại bỏ long cốt bằng cách nào?”
“Lập trận, long cốt này có chung nguồn gốc với long cốt trên thân kiếm của anh.” Túc Lê nói: “Cần giữ lại long cốt để đúc lại thân kiếm, nhưng cũng không thể nói là nếu không tìm thấy những mảnh vỡ thân kiếm còn lại của anh thì cứ chờ đợi, nếu đã có cùng nguồn gốc, vậy long cốt này có thể trở thành...”
“Làm gì đấy!” Giọng của Túc Úc vang lên gần đó: “Bé Minh, bỏ cái chân của em ra!”
Túc Lê còn chưa nói hết câu, chỉ thấy một món đồ rơi từ trên trời vào bát cơm của cậu, bột ăn dặm văng tung tóe dính đầy mặt Túc Lê, mà trong bát đang có một món đồ tương tự như búp bê vải đang tắm trong bột.
Túc Lê: “...?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT