Dù mấy chuyện này đều nằm trong tầm kiểm soát của cậu nhưng cậu vẫn không thể ngăn mình quan tâm đến cảm nhận của người nhà, nhận ra hành động mà bản thân cho là bình thường thật ra cũng làm tăng thêm phần lo lắng buồn phiền cho người khác.
“Lớn cỡ này ạ.” Túc Lê điều khiển bút vẽ ra một phạm vi trên giấy trắng, đồng thời đánh dấu lên bằng đơn vị độ dài vừa học được dạo gần đây, đây là độ lớn của long cốt do cậu ước chừng, long cốt càng lớn thì phạm vi pháp trận cần có cũng sẽ càng lớn.
“Chỗ lớn cỡ này à...” Ba Túc ngẫm nghĩ: “Vậy phải vào trong núi Tức Linh rồi, sâu trong núi có một nơi phù hợp với yêu cầu của con.”
Túc Lê đáp lại: “Vâng ạ.”
“Bé con muốn chừng nào đi?” Ba Túc hỏi: “Khi ấy ba đi với con nhé?”
Túc Lê gật đầu: “Kinh Hạc nói cuối tuần sang nhà ạ.”
“Cuối tuần à...” Đột nhiên ba Túc sực nhớ ra một chuyện: “Khoan đã, cuối tuần nhà mình còn phải quay chương trình nữa!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT