Bạch Vân ở bên cạnh thấy vậy bèn nói: “Cũng may sàn có trải thảm, nhảy nhót nghịch trên sô pha nguy hiểm quá.”
Ba Túc thấy đứa trẻ không sao, quay sang dạy dỗ Túc Minh vài câu, sau đó mới vào bếp nấu đồ ăn cho Túc Lê. Bạch Vân dọn sách giáo khoa trên mặt bàn xong rồi nhân lúc này điều chỉnh lại nội dung sắp dạy, chợt phát hiện trong vở sơ đồ mạch điện Túc Lê vẽ có một tờ giấy vẽ hình kiếm.
Tờ giấy đó là một tờ giấy nháp bình thường, nhưng trên giấy lại vẽ ra một thanh bảo kiếm đường nét rõ ràng, bao gồm cả ngoại hình và đường vân. Nét đi bút khá giống phác thảo nhưng lại qua loa hơn chút, có điều vẫn có thể nhận ra tài vẽ tranh xuất sắc. Bạch Vân nhìn thấy tờ giấy này phải thốt lên vì ngạc nhiên: “Túc Úc, cậu xem tờ giấy này này.”
Túc Úc thò đầu qua trông thấy thanh kiếm trên tờ giấy, nhìn một lát thì nhận ra thanh kiếm được vẽ trên giấy là Ly Huyền Thính, nhưng tinh xảo hơn kiếm nhỏ họ thấy lúc trước nhiều, cậu ấy nhớ đường vân trên thân kiếm lúc gặp lần đầu tiên không rõ ràng được như này, hơn nữa những nét vẽ nguệch ngoạc trên bức tranh này nhiều hơn trên đống tranh ngày thường cậu vẽ: “Nói không chừng em ấy có thiên phú hội họa thật, không được, tớ phải nói ba tớ đăng ký lớp học vẽ thiếu nhi cho em ấy.”
Bạch Vân nhìn chăm chú vào bức tranh ấy thật lâu mà vẫn thấy choáng váng, nghe Túc Úc nói câu này thì dừng lại: “Không, bức tranh này của em trai cậu có thể đăng ký thẳng vào lớp chuyên nghiệp luôn ấy.”
Chuyện gia sư đã đâu vào đấy, mỗi buổi sáng Bạch Vân đều đến nhà dạy học cho Túc Lê, thường thì buổi học của Túc Lê kết thúc rất sớm, thời gian còn lại đều là phụ đạo chương trình học cấp ba của Túc Úc. Ba Túc thấy vậy thì vô cùng mát lòng, lúc kết lương ngày cho Bạch Vân còn cho thêm gấp đôi.
Bạch Vân: “Như này nhiều quá rồi ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT