Túc Dư Đường nói: “Thôi được rồi, đạo diễn Từ, để vài hôm nữa tôi sẽ trả lời sau. Bây giờ con tôi đang ốm, thực sự không tiện.”
"Không vội, đợi cô Túc sắp xếp lịch xong rồi gọi lại cho chúng tôi là được." Đạo diễn Từ rất dễ tính, trước khi cúp máy còn dặn dò Túc Dư Đường nhất định phải suy nghĩ kỹ.
Túc Lê không mấy quan tâm đến những việc này. Sự chú ý của cậu đã dồn cả vào chiếc xích đu mới được lắp trong phòng khách. Chiếc xích đu được thiết kế hoàn hảo theo kích cỡ của chim non, đo ni đóng giày từ cành cây đến bộ khung. Nhìn thoáng qua, cây trụ đỡ có hình dạng giống hệt Ngô Đồng Thần Mộc của vạn năm trước. Điểm duy nhất khác biệt chính là cái cây này chẳng có chút mùi hương nào của Ngô Đồng Thần Mộc cả.
Trần Kinh Hạc lắng tai lên nghe mẹ Túc nói chuyện về chương trình, thỉnh thoảng quay sang trò chuyện với Túc Lê: “Cái này làm từ cành cây ngô đồng khô cổ nhất trong tộc đấy ạ.”
Túc Lê liếc mắt nhìn qua. Tuy cái này không bằng Thần Mộc nhưng tạm thời có thể làm nơi đậu, cũng đành phải dùng tạm vài hôm.
Hai ngày nay, Trần Kinh Hạc cũng giúp điều tra tình trạng của Túc Lê. Nhưng thể chất của cậu quá đặc biệt, trong thế gian cũng không có mấy người: "Việc bên ngoài không cảm nhận được linh lực trong cơ thể ngài cũng không phải điều xấu. Còn về việc cảm nhận linh khí bên ngoài, Phượng Hoàng tái sinh vốn đã khác thường. Dựa theo những gì ngài đã kể, tôi cảm thấy rất có thể việc này liên quan đến kiếm Huyền Thính."
Nhắc đến Ly Huyền Thính, Trần Kinh Hạc không khỏi thở dài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT