Y chỉ có thể dạy dỗ từng chút một, dạy trận pháp cho hắn, dạy kiếm trận cho hắn, dần dần khiến hắn quen thuộc với Phượng Hoàng Thần Sơn.
Bên trên Ngô Đồng Thần Mộc là nhà của y, trước đây, ngay cả Kinh Hạc cũng không được phép bước vào nhà cây trên Thần Mộc. Nhưng Huyền Thính lại là trường hợp đặc biệt, cứ như từ vạn năm trước họ là những người bạn thân thuộc đến mức có thể cùng ăn cùng ở với nhau.
Hơi ẩm từ bên ngoài len lỏi vào cửa sổ, Túc Lê co người lại, cảm thấy cơ thể mình ngày càng nặng trịch. Cậu ngừng một lát rồi mới nhận ra là mình đang ôm một thanh kiếm trong lòng. Cậu ngơ ngác một lúc, sau đó nhìn xuống bộ lông đỏ quen thuộc trên người mình...
!
"Bé con dậy rồi à?" Mẹ Túc đi đến thì thấy chú chim non trong tổ đã tỉnh. Bà ấy nhẹ nhàng xoa đầu cậu: "Bé con có đói không?"
Túc Lê nhớ lại tình cảnh trước đó, chỉ nhớ rằng chuôi kiếm Huyền Thính đã vỡ nát ngay trước mặt cậu, sau đó thì không còn nhớ gì nữa. Cậu cúi đầu nhìn thân thể mình —— đang ở giai đoạn chim non... Đây đã là chuyện của bao lâu khi trước rồi? Cậu nhìn những sợi lông quen thuộc trên người mình, có một cảm giác mơ hồ như thể tất cả đã được định sẵn từ trước.
Cậu đang định biến lại thành hình người, nhưng vừa vận sức dùng linh lực thì phát hiện cơ thể mình trống rỗng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play