Túc Lê dừng lại, tiện thể nhìn về phía mẹ Túc.
Ngoài cửa sổ sát đất có một cái sân nhỏ, phía dưới sân nhỏ mới là vườn, hai bé con ngã từ đó xuống nhưng chỉ có Túc Minh khóc. Trong lòng mẹ Túc cực kỳ khó chịu, đặc biệt là khi đối diện với đôi mắt ngây thơ trong suốt của bé con lại càng cảm thấy đau lòng.
Túc Lê thử tự thổi thổi.
Bé con ngoan ngoãn ngồi đó, đồ ngủ màu trắng trên người bị dính bẩn, nhưng cậu lại không biết đau mà nhìn lòng bàn tay của chính mình, còn chu môi phồng má lên thổi khí cho mình. Khuôn mặt ửng hồng cố lấy hơi, lúc thổi khí ra còn mang theo tiếng gió nho nhỏ, vừa đáng yêu lại vừa đáng thương.
Mẹ Túc mỉm cười, hơi mở lòng bàn tay mũm mĩm của bé con ra: “Để mẹ thổi cho.”
Túc Minh ôm quả bóng chơi đùa ở bên cạnh, rất nhanh liền buông quả bóng ra, bàn chân ngắn nhỏ bước đến ngồi xuống bên cạnh anh trai. Mẹ Túc vốn còn muốn giáo dục Túc Minh lần sau không được đẩy anh trai nữa, lại thấy Túc Minh tiến đến trước lòng bàn tay của Túc Lê.
Túc Lê đang muốn thu tay lại, chỉ thấy Túc Minh phồng mặt lên thổi ra một hơi thật lớn.
Túc Minh: “Phù —–”
Túc Lê ngẩn người, sau đó nghe thấy giọng nói ngây thơ non nớt của em trai: “Thổi cho anh nè, không đau không đau.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play