Người mặc áo choàng đen nghiêm khắc ngắt lời: “Tên kiếm cũng như tên yêu, sao có thể lấy đại được chứ?”
Thiếu niên bất đắc dĩ, cầm thẻ trẻ nhìn qua nhìn lại: “Vậy thì gọi là…”
Gọi là gì?
Túc Lê cố gắng để nghe rõ xem lúc đó mình nói gì nhưng những người đó càng ngày càng xa, hình ảnh trước mặt càng ngày càng mơ hồ. Cậu không khỏi khẽ cắn môi, tăng thêm linh lực truyền vào, càng kích thích kiếm ảnh hơn, chỉ thấy phía sau bóng kiếm có một thiếu niên đứng ở trước mặt cậu.
Đôi mắt của người thiếu niên sáng như sao, dáng người thẳng tắp, trong tay hắn ôm một vỏ kiếm vừa dày vừa nặng.
Túc Lê nghe được giọng nói của chính mình, tựa như chìm trong nước, lại tựa như đã lắng đọng lại sau bao năm tháng.
Cậu nghe được bản thân gọi người thiếu niên đó…
“Huyền Thính.”
Trong bóng tối, người đàn ông mở mắt, xiềng xích trói lấy chân trái của hắn đã hoàn toàn vỡ vụn, hắn nhìn đồ đằng Phượng Hoàng đang không ngừng phát sáng ở trước mặt mình, đầu ngón tay tập trung lực hướng về phía trước, một tia ánh sáng xanh nhạt chui vào bên trong đồ đằng, trong nháy mắt đã biến mất cùng đồ đằng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT