Thực ra thì Vương Hiểu Điệp chẳng nghe rõ anh nói gì, nhưng cũng hiểu đại khái là anh đang từ chối mình, cô ấy liên tục gật đầu: "Ừ ừ, tớ… tớ biết rồi..."
Giang Sơ Vận không giỏi an ủi người khác. Anh cảm thấy những lời mình nói đã đủ rõ ràng, sau đó quay sang nhìn Chúc Vấn Thiện, dùng ánh mắt hỏi cô tiếp theo định làm gì.
Chúc Vấn Thiện nhìn thấy nhưng giả vờ không hiểu, nháy mắt với anh một cái rồi nói "Bye bye~", sau đó kéo Vương Hiểu Điệp đi mất.
Giang Sơ Vận không biết nên làm thế nào, chỉ có thể giữ khoảng cách vừa phải rồi đi theo sau hai người. Nhưng nhìn tình trạng của Vương Hiểu Điệp ban nãy, hình như cô ấy… vẫn ổn?
Cổng trường ở ngay trước mắt, Chúc Vấn Thiện vừa đi vừa dặn dò: "Lần sau gặp chuyện này phải báo cảnh sát ngay, đừng vội tắm rửa gì cả, làm vậy là đang tiêu hủy chứng cứ đấy."
Vương Hiểu Điệp ỉu xìu: "Nhưng tớ không muốn… lại có lần sau."
"Ý tớ là những trường hợp tương tự."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play