Trần Thiến mở điện thoại ra nhìn một cái, quả nhiên thấy mấy tin nhắn mà Vương Hiểu Điệp gửi tới, cô ấy vội vàng giải thích: “Xin lỗi Hiểu Điệp nha, tớ tắt chuông điện thoại, vừa nãy… nhiều người xếp hàng đi vệ sinh quá, không phải bọn tớ cố ý đâu.”
Vương Hiểu Điệp khoanh tay, nghiêng đầu sang một bên, dáng vẻ vô cùng giận dỗi: "Hừ!"
Chúc Vấn Thiện cầm ly trà sữa mà Vương Hiểu Điệp đã uống được một nửa, đưa đến trước miệng cô ấy, cười nói: "Thôi nào, chúng tớ biết lỗi rồi mà, Hiểu Điệp uống chút trà sữa rồi nguôi giận nhé?"
Vương Hiểu Điệp liếc cô một cái, lưỡng lự vài giây, cuối cùng vẫn cúi đầu hút một ngụm: "Lần sau không được để tớ chờ lâu như vậy nữa."
Chúc Vấn Thiện đã sớm đoán được cô nàng này dễ dỗ dành thế nào: "Chắc chắn, chắc chắn rồi!"
Quách Miểu Miểu cũng thở phào nhẹ nhõm, nhìn Chúc Vấn Thiện cười tít mắt, trong đầu thầm nghĩ câu nói "Giơ tay không đánh người cười" quả nhiên rất có lý.
Dường như Vương Hiểu Điệp không có ý định về nhà ngay. Cô ấy kéo hai người đi dạo một vòng quanh cửa hàng tạp hóa gần trường, mãi đến lúc sắp chia tay mới hỏi Chúc Vấn Thiện: "Hôm nay cậu có muốn qua nhà tớ ngủ không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT