Nhìn Dư Thục khóc đến mức không thể kiểm soát nổi, giữa hàng chân mày đang nhíu chặt của Vương Hiểu Điệp thoáng hiện lên vẻ không đành lòng: "Quách Miểu Miểu... đang ở trong quyển nhật ký. Mật mã là 0814."
Dư Thục sụt sịt hai cái, vội vàng cảm ơn rồi buông tay Vương Hiểu Điệp ra, lập tức quay sang nhìn Hồ Thù Dư.
Vương Hiểu Điệp ngơ ngác nhìn đôi tay vừa được thả ra của mình.
Hồ Thù Dư nghe vậy liền xoay mật mã khóa về 0814, ấn nhẹ vào chốt, "tách", khóa mở ra. Cô ấy vừa định lật trang đầu tiên thì đột nhiên khựng lại, ngẩng đầu lên nhắc nhở đồng đội: "Trong sách có ảo cảnh."
Chân mày Giang Sơ Vận khẽ nhíu lại, anh nhìn sang Dư Thục: "Bà Dư, phiền bà ra ngoài đợi một lát. Bất kể trong này có chuyện gì xảy ra thì cũng không được bước vào."
Ra ngoài thì sẽ không nhìn thấy gì nữa. Dư Thục lo lắng, bất an hỏi: "Tại sao? Rốt cuộc sắp xảy ra chuyện gì..."
Giọng nói của Giang Sơ Vận vẫn điềm tĩnh nhưng lại mang theo sự cương quyết không thể từ chối: "Những chuyện sắp xảy ra, người bình thường tốt nhất không nên chứng kiến. Vậy nên mong bà hãy chờ ở bên ngoài."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play