“… Có lẽ phải đợi một lúc nữa mới biết được.” Ánh mắt của Giang Sơ Vận lướt qua người nào đó đang lén lút nghịch ngợm rồi thu lại, bình tĩnh nói: “Trước tiên cứ đưa anh ta về phòng tạm giam, những gì chúng ta có thể làm thì đã làm rồi. Còn mấy vật dẫn này…”
Ánh mắt anh dừng lại trên mấy món đồ đặt trên bàn: “Tôi sẽ mang đi kiểm tra. Nếu không có vấn đề gì thì giao cho bên hậu cần lưu trữ và bảo quản.”
“Được thôi.” Hồ Thù Dư ngáp một cái, “Vậy bọn mình được tan ca chưa? Hôm nay ngồi xe cả buổi rồi lại ngồi trong ảo cảnh thêm hai tiếng, bây giờ mỏi lưng muốn chết, tôi chỉ muốn nằm nghỉ ngơi thôi.”
Phác Tầm Tước ở phía sau yếu ớt nói: “Không phải nên vận động một chút sao…”
Hồ Thù Dư lườm anh ấy một cái: “Được thôi, cậu không vận động thì tôi coi thường cậu.”
Phác Tầm Tước: …
Anh ấy vốn định tan ca rồi đi chạy bộ một chút, nhưng giờ mà nói ra thì có vẻ không thích hợp lắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play