Nói xong câu đó, còn không chờ Chúc Vấn Thiện lên tiếng, Chu Tự lại lẩm bẩm: “Không được, không được… mấy hôm tới để tôi đưa đón cậu đi học nhé...”
Đầu dây bên kia, Chúc Vấn Thiện có chút bất đắc dĩ: “Chu Tự, tôi sống ở ký túc xá trong trường, không cần cậu đưa đón đâu.”
Chu Tự thoáng ngẩn người: “À… phải ha. Vậy… vậy trưa với tối để tôi ăn cơm cùng cậu.”
“Cảm ơn cậu đã quan tâm.” Chúc Vấn Thiện nhẹ nhàng đáp, “Nhưng không cần đâu, làm phiền cậu quá tôi cũng ngại.”
“Sao lại phiền chứ? Những chuyện này suy cho cùng đều là lỗi của tôi…”
“Cậu không cần phải tự ôm hết trách nhiệm vào người mình đâu,” Chúc Vấn Thiện nói, “Từ đầu đến cuối, người nhằm vào tôi chỉ có Nghê Nhã, cho dù cô ta có kéo cậu vào thì cậu cũng chỉ xem như người bị hại thôi. Vậy nên cậu không cần thấy áy náy, tôi cũng không có ý trách cậu hay cần cậu phải chịu trách nhiệm gì cả.”
Bên kia điện thoại im lặng, Chúc Vấn Thiện cũng không định nói gì thêm, để lại một câu “Tôi có việc, nói chuyện sau nhé” rồi dứt khoát cúp máy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play