Hôm sau.
Khi Tô Đường tỉnh dậy, Tiêu Thành Viêm đã rời đi.
Như thường lệ, y luyện tập cưỡi ngựa bắn cung mấy ngày, đôi khi Tiêu Thành Viêm cũng đến chỉ dạy. Thân thể này của y vốn không cường tráng, luyện được vài hôm liền phải nghỉ ngơi hai ngày.
Hôm ấy, Tô Đường sau khi cung nhân hầu hạ ăn sáng, thấy có phần nhàn nhã liền muốn dạo quanh một phen. Đến nay đã ở đây hơn một tháng, y vẫn chưa từng ghé qua ngự hoa viên trong truyền thuyết.
Đáng tiếc, y không phải người thích thưởng hoa, đi một vòng liền cảm thấy vô vị, bèn men theo con đường ven hồ, tiến đến lục giác đình để ngắm cá.
Tô Đường lười biếng tựa lên trường kỷ trong đình, thân thể mềm nhũn như chẳng có xương, chẳng mấy chốc lại hóa thành một con cá mặn phơi nắng. Cũng giống đàn cá chậm rãi bơi lội dưới hồ kia, chỉ khác ở chỗ chúng là cá sống, còn y là cá chết.
Bấy giờ, một cung nhân tiến đến, cung kính cúi đầu hỏi: "Điện hạ có muốn cho cá ăn không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT