Vừa lúc thanh âm của hắn cất lên, một đôi tay mạnh mẽ đã kịp nắm lấy y, thay y giữ chặt dây cương, mạnh mẽ ghì lại, ép con ngựa Xích Huyết dừng ngay trước hàng rào. Móng ngựa đạp mạnh lên gỗ, khiến cả khung rào rung chuyển dữ dội.
Tô Đường ngồi trên lưng ngựa, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng, thấm ướt cả lớp y phục, bám chặt vào da thịt.
Chúng cung nhân vội vàng chạy đến, gương mặt đầy vẻ kinh hoảng. Khi thấy Xích Huyết lao về phía hàng rào, bọn họ sợ đến hồn xiêu phách lạc. Chuyện vừa xảy ra, họ đều nhìn thấy rõ ràng, cũng nghe được việc quý phi dám trực tiếp gọi tên bệ hạ, hành vi đại nghịch bất đạo. Nhưng tất cả đều đồng loạt giả vờ như không nghe, không thấy.
Trong cung, phải học cách làm kẻ ngốc. Bệ hạ không trách tội quý phi, bọn họ tự nhiên cũng biết điều, coi như chẳng có gì xảy ra.
Tổng quản lại chú ý nhiều hơn. Trong khoảnh khắc Xích Huyết lao đến hàng rào, bệ hạ có rất nhiều cơ hội để ngăn cản, nhưng hắn lại không hề hành động. Chỉ đến khi quý phi gọi tên, bệ hạ mới ra tay, ghì cương ngựa lại vào phút cuối.
Nhìn cảnh tượng ấy, lòng tổng quản chấn động, sống lưng lạnh toát.
Theo hầu bệ hạ đã lâu, tổng quản hiểu rõ tính cách hắn cực đoan và cuồng loạn đến nhường nào. Ông từng nghĩ, một bậc quân vương tàn nhẫn, lạnh lùng như vậy, suốt đời e chẳng biết yêu ai. Nhưng khoảnh khắc vừa rồi, ông bắt đầu nghi ngờ suy nghĩ của mình. Ánh mắt chấp nhất và âm u của bệ hạ khi nãy, ông đều nhìn thấy rõ. Có lẽ, Bệ hạ thực sự có tình cảm với quý phi, chứ không phải chỉ là thú vui nhất thời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT