Sau khi phát hiện ra mình đột nhiên có thêm thuộc tính "quái lực", Tô Đường phấn khích vô cùng, cảm thấy mình là siêu anh hùng cứu thế giới, chỉ cần vung tay là có thể bắn ra tia laser tiêu diệt kẻ thù trong nháy mắt.
Nhưng mà, cậu nhận ra năng lực này không ổn định, lúc có lúc không. Sau vài lần thử mà không phát huy được, cộng thêm cảm giác kiệt sức, quyết định đi tìm đồ ăn rồi tiếp tục tận hưởng cuộc sống "cá mặn" của mình.
Chiều tối, Lạc Uyên tan làm về nhà, vừa bước tới cửa đã thấy Tô Đường.
Trong sân, Tô Đường đang nằm dài trên chiếc ghế tựa thoải mái. Có lẽ ánh nắng quá chói, nên cậu đeo thêm một chiếc kính râm. Bên cạnh là chiếc bàn nhỏ với một ly nước ép, đồ ăn vặt, đúng là lười biếng. 
Lạc Uyên: "..." Sao tự nhiên lại thấy hâm mộ thế nhỉ?
Nhìn cảnh tượng trước mặt, Lạc Uyên bật cười. Hắn tiến đến gần hơn và nhận ra Tô Đường đã ngủ say, đôi mắt nhắm nghiền, miệng hơi hé, phát ra tiếng thở khe khẽ. Dù hắn đến sát bên, Tô Đường vẫn không hề hay biết.
Đôi má phúng phính phiếm hồng khỏe khoắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play